Sau chia tay, chuyện tình buồn kết thúc, ta thu mình vào những vỏ ốc vô hình, gắng sức bao bọc lấy trái tim có nhiều vết xước.
Có người có thể đeo cho mình một chiếc mặt nạ hoàn hảo, trong tay với
những yêu thương mới. Những mối quan hệ vội vàng chóng vánh, trái tim
lại trở nên nhàu nhĩ đau thương.
Có người tránh
né thực tại, phủ nhận cảm xúc, kết bạn với cô đơn, chuyện yêu đương nằm bên lề cuộc sống.
Chúng ta có thể nhớ rất lâu những nỗi đau mì
nh phải
gánh lấy, nhưng lại nhớ rất mờ nhạt việc ta đã yêu nhau như thế nào.
Việc tránh né mãi mãi là lựa chọn cho những người yếu đuối, xu hướng
lảnh tráng vết thương không giúp vết thương lành da mau hơn, chỉ khiến
mỗi người trong chúng ta trở nên khô héo, cằn khô hơn trong chính mảnh
đất màu mỡ yêu thương của mình.
Chúng ta chỉ được sống một lần trong cõi đời này, cũng chỉ có một lần
trải qua thời xuân trẻ. Chúng ta còn lướt qua quãng đời của bao nhiêu
người xa lạ khác. Và cũng bấy nhiêu người xa lạ
chen
chân vào cuộc sống của ta. Vì vậy, mọi thứ vẫn theo quy luật của tự
nhiên, người đến sẽ đến và người đi sẽ ra đi khi cần. Chúng ta có thể
gắng gượng níu kéo một ai đó, nhưng không thể thay thế họ đưa ra quyết
định.
Ai đó từng nói thời gian là liều thuốc màu nhiệm nhất, có thể xóa mờ
nỗi đau. Vậy thì hãy tận dụng lấy liều thuốc ấy cho vết thương của mình.
Năm tháng trôi qua, kỷ niệm trở nên cũ kỹ, tim yêu dành cho một người
không còn nhiều thổn thức, nước mắt cũng không thể khóc than vì một
người đã xa.

Cuộc sống vốn dĩ nhiều hơn một chữ “yêu”. Là bởi còn tồn tại những
mong, nhớ, giận hờn, thương và yêu đi liền một dạ, là cả quý mến và chân
thành thẳng thắn. Đừng vì những điều không hay xảy ra ở quá khứ mà vội
gạt bỏ đi một tương lai còn nhiều mới mẻ sắp diễn ra.
Thời gian sẽ cho chúng ta câu trả lời, rằng ai sẽ là người ở lại, ai
sẽ là người ra đi, ai sẽ là người yêu thương ta thật lòng thật dạ. Thời
gian cũng sẽ trả lời, rằng nỗi đau đang rỉ máu có đáng để ôm ấp khờ khạo
hay không, niềm hạnh phúc của tương lai có đáng để chờ đón hay không…
Nói cách khác, thời gian lắm lúc vô tình nhưng đôi khi hữu ý. Là vì
những năm tháng trôi qua như một quy luật tự nhiên nhắc nhớ chúng ta
rằng, cuộc đời này vẫn đang chuyển động, dòng người vẫn trôi, tình cảm
cũng đi theo quy luật của nó. Hãy để những chuyện buồn của quá khứ trôi
qua, bị mài mòn bởi những vệt thời gian già cỗi. Hãy để vết thương trong
tim mềm say ngủ, chỉ nên đánh thức những gì tươi mới và hứng khởi cho
cuộc sống của ta mà thôi.
Dành cho những ai vừa trải qua nỗi đau tình cũ, những ai còn vấn
vương một chuyện buồn chưa vơi. Dành tặng họ một guồng quay thời gian
mới mẻ, với những điều ắp đầy hy vọng. Chỉ cần gieo niềm
tin:
… Năm tháng có thể mài mòn những nỗi đau!